TRUYỀN THUYẾT TRÊN ĐẢO CÔN SƠN


 Người con gái trẻ măng

Giặc đem ra bãi bắn

Đi giữa hai hàng lính

Vẫn ung dung mỉm cười

Ngắt một đóa hoa tươi

Chị cài lên mái tóc

Đầu ngẩng cao bất khuất

Ngay trong phút hy sinh

Bây giờ dưới gốc dương

Chị nằm nghe biển hát

Đó là câu chuyện thực

Về người nữ anh hùng

Nhưng ở đảo Côn Sơn

Từ buổi mai chị ngã

Đã có bao câu chuyện

Về chị Sáu linh thiêng

Những truyền thuyết không tên

Cứ lan dần như sóng

Đảo Côn Sơn - địa ngục

Chị Sáu hóa thiên thần

Trừng trị lũ ác ôn

Cứu giúp người lương thiện

Qua bao mùa gió chướng

Trong bão tố tù đày

Mộ chị Sáu hương bay

Cả bốn mùa không tắt

Và trái cây thơ mát

Cũng theo mùa dâng lên

Tạ lỗi khi sai lầm

Kêu cầu khi gặp nạn

Chị Sáu thành người bạn

Sống giữa lòng nhân dân

Ngay cả lũ ác ôn

Mỗi khi qua mộ chị

Cũng cúi đầu lặng lẽ

Trước chị Sáu anh linh

Người con gái hiên ngang

Chúng mãi còn khiếp sợ

Tôi quỳ bên ngôi mộ

Dâng đóa hoa trắng trong

Trời cao xanh mênh mông

Biển rộng xa xao động...

Chị Sáu nằm thanh thản

Hàng dương nghe gió rung

Và bao chuyện lạ lùng

Trong lòng tôi tha thiết

Bỗng như là có thật

Sống mãi cùng thời gian

Bàn tay ai vuốt tóc

Trên vai tôi dịu dàng

Côn Đảo, Tháng 4 năm 1976

Phan Thị Thanh Nhàn