GẠT NƯỚC MẮT, CHÍT KHĂN TANG RA MÂM PHÁO TRÚT CĂM HỜN VÀO F-111A CỦA MỸ

Ta sẵn sàng x.é trái tim ta

Cho Tổ quốc, và cho tất cả

Lá cờ này là m.áu là da

Của ta, của con người, vô giá.

Trắng khăn tang, em chẳng khóc đâu

Hỡi em gái mất cha mất mẹ

Nước mắt rơi, làm nhòa mặt quân thù

Em phải b.ắn, t.rúng đ.ầu gi.ặc Mỹ.

(Việt Nam, máu và hoa - Tố Hữu)

    Cô gái đeo khăn tang trong ảnh là pháo thủ Phạm Thị Viễn, biên chế ở đội tự vệ Cơ khí Mai Động, bức ảnh chụp khi cô 20 tuổi.

    Năm 1967, mẹ cô bị trúng bom Mỹ qua đời.

    Năm 1972, khi đang chiến đấu thì nghe tin nhà trúng bom, bố cô qua đời, cô và các em tìm mãi mới được một mảnh cơ thể nhỏ của bố, việc nhà chưa xong thì khu tập thể công nhân chỗ cô ở bị trúng bom.

    Cô gạt nước mắt, đeo khăn tang trở lại mâm pháo cùng đồng đội và một chiếc F-111A đã phải hứng chịu trọn vẹn nỗi căm hờn của cô vào đêm 22-12-1972.

Nguồn: sưu tầm